BÀ ĐIÊN….!

Hôm nay ngày kỷ niệm 4 năm tôi gặp :

BÀ ĐIÊN….!

Đó là lời kể của Cô khi Tôi đón Cô tại văn phòng Cống Quỳnh làm thủ tục đáo hạn hđ sau 10 năm tham gia 2006-2016.

Tôi hỏi : lúc trước Cô tham gia có bị ai phản đối gì không?

Cô nói : người nhà và cả xóm Con à, họ nói Cô “BỊ ĐIÊN ” mới tham gia bảo hiểm.

Tôi hỏi : vậy sao Cô vẫn tham gia?

Cô nói : tiền của Cô là do mình quyết định chứ, hơn nữa Cô tin Công Ty, tin người tư vấn họ có ý tốt với mình. Nên mới tham gia.

Tôi hỏi : giờ nhận tiền đáo hạn rồi, cô định làm gì?

Cô nói : (ánh mắt cô mừng rỡ ) Cô lấy một nửa cho hội trẻ em mồ côi ở Cuchi. Còn lại hưởng già. ( cười hì hì)

Khi ra cổng xe ôm chở Cô từ Củ Chi lên tới VP mất tiêu, Cô cũng không có điện thoại, Tôi nói để gọi xe ôm khác chở về. Cô không chịu, sợ xe ôm tới không thấy tội người ta. Vậy Tôi và Cô ngồi chờ gần cả tiếng mới thấy xe ôm chạy tới.

Trong thời gian ngồi chờ, 2 người lần đầu tiên gặp nhau nói đủ chuyện trên đời. Cô xin HĐ giữ lại về làm kỷ niệm, nhìn những thông tin quảng cáo, tờ phiếu thu mỗi năm hơn 4 triệu Cô giữ lại không thiếu thứ gì.

Tôi xin mãi Cô mới chịu cho chụp hình với Cô 1 tấm lưu niệm, Tôi hứa có dịp sẽ về Củ Chi ghé Trung Tâm trẻ gửi ít quà.

💓 Lần đầu tiên Tôi gặp một người đồng hương sống một mình khi đã gần 70 tuổi mà vẫn nghĩ về người khác, thường xuyên đi từ thiện. Với số tiền để dành 10 năm trời là tài sản duy nhất quyết định đi từ thiện một nửa. Nếu hàng xóm biết chuyện này đâu đó có vài người lại nói Cô điên nặng rồi 😀.

Tôi khâm phục người phụ nữ này, người mà hàng xóm nói “BÀ ĐIÊN.”

Bài viết liên quan:

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*